BÀI ĐỌC 1: Kh 7, 2-4, 9-14
Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan.
Tôi là Gioan đã nhìn thấy một thiên thần khác từ phía
mặt trời mọc đi lên, tay cầm ấn Thiên Chúa hằng sống, và
lớn tiếng kêu gọi bốn thiên thần được lệnh tàn phá đất và
biển mà rằng: “Chớ có tàn phá đất, biển và cây cối trước khi
ta đóng ấn trên trán những tôi tớ của Thiên Chúa chúng ta”.
Và tôi đã nghe biết số người được đóng ấn là một trăm bốn
mươi bốn ngàn người, thuộc mọi chi tộc Israel. Sau đó, tôi
đã nhìn thấy đoàn người đông đảo không thể đếm được, họ
thuộc đủ mọi nước, mọi chi họ, mọi dân tộc và mọi thứ
tiếng. Họ đứng trước ngai vàng và trước mặt Con Chiên,
mình mặc áo trắng tinh, tay cầm nhành lá thiên tuế. Họ lớn
tiếng tung hô rằng: “Kính lạy Thiên Chúa chúng tôi, Đấng
ngự trên ngai vàng, và Con Chiên”. Rồi tất cả các thiên thần
đến đứng chung quanh ngai vàng, và các trưởng lão cùng
bốn con vật sấp mình xuống trước ngai mà thờ lạy Thiên
Chúa rằng: “Amen! Chúc tụng, vinh hiển, khôn ngoan, cảm
tạ, vinh dự, uy quyền và dũng lực cho Thiên Chúa chúng tôi
muôn đời. Amen”. Rồi một trong các trưởng lão lên tiếng
hỏi rằng: “Những người mặc áo trắng này là ai vậy? Và họ
từ đâu mà đến?” Tôi đáp lại rằng: “Thưa ngài, hẳn ngài đã
rõ”. Và người bảo tôi rằng: “Họ là những người từ đau khổ
lớn lao mà đến, họ giặt áo và tẩy áo trắng trong máu Con
Chiên”. Đó là lời Chúa.

BÀI ĐỌC II: 1 Ga 3, 1-3
Trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.
Các con thân mến, các con hãy coi: Tình yêu của Thiên
Chúa Cha đối với chúng ta thế nào, khiến chúng ta được gọi
là con Thiên Chúa và thực sự là thế. Vì đó mà thế gian
không nhận biết chúng ta, vì thế gian không biết Người. Các
con thân mến, hiện nay, chúng ta là con Thiên Chúa, còn
chúng ta sẽ ra sao thì vẫn chưa được tỏ ra. Chúng ta biết
rằng: khi được tỏ ra, thì chúng ta sẽ giống như Người, vì
Người thế nào, chúng ta sẽ thấy như vậy. Và bất cứ ai đặt
hy vọng nơi Người, thì tự thánh hoá mình cũng như Người
là Đấng Thánh. Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM: Mt 5, 1-12a
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mathew.
Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đoàn lũ đông đảo, Người đi
lên núi, và lúc Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần
Người. Bấy giờ Người mở miệng dạy họ rằng: “Phúc cho
những ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. –
Phúc cho những ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Nước làm
cơ nghiệp. – Phúc cho những ai đau buồn, vì họ sẽ được ủi
an. – Phúc cho những ai đói khát điều công chính, vì họ sẽ
được no thoả. – Phúc cho những ai hay thương xót người, vì
họ sẽ được xót thương. – Phúc cho những ai có lòng trong
sạch, vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa. – Phúc cho những
ai ăn ở thuận hoà, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. –
Phúc cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì Nước
Trời là của họ. “Phúc cho các con khi người ta ghen ghét,
bách hại các con, và bởi ghét Thầy, họ vu khống cho các
con mọi điều gian ác. Các con hãy vui mừng hân hoan, vì
phần thưởng của các con sẽ trọng đại ở trên trời”.
Đó là lời Chúa.