BÀI ĐỌC I: Kn 3,1-9

Trích sách Khôn Ngoan.
Linh hồn những người công chính ở trong tay Chúa, và
đau khổ sự chết không làm gì được các ngài. Ðối với
con mắt của người không hiểu biết, thì hình như các
ngài đã chết và việc các ngài từ biệt chúng ta, là như đi
vào cõi tiêu diệt. Nhưng thật ra các ngài sống trong
bình an. Và trước mặt người đời, dầu các ngài có chịu
khổ hình, lòng trông cậy của các ngài cũng không chết.
Sau một giây lát chịu khổ nhục, các ngài sẽ được vinh
dự lớn lao; vì Chúa đã thử thách các ngài như thử vàng
trong lửa, và chấp nhận các ngài như của lễ toàn thiêu.
Khi đến giờ Chúa ghé mắt nhìn các ngài, các người
công chính sẽ sáng chói và chiếu toả ra như ánh lửa
chiếu qua bụi lau. Các ngài sẽ xét sử các dân tộc, sẽ
thống trị các quốc gia, và Thiên Chúa sẽ ngự trị trong
các ngài muôn đời. Các ngài đã tin tưởng ở Chúa, thì sẽ
hiểu biết chân lý, và trung thành với Chúa trong tình
yêu, vì ơn Chúa và bình an sẽ dành cho những người
Chúa chọn.
Đó là lời Chúa.

BÀI ĐỌC II: 1 Cr 1, 17-25

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín
hữu Côrintô.
Anh em thân mến, Ðức Kitô không sai tôi đi rửa tội, mà
là rao giảng Tin Mừng, không phải bằng lời nói khôn
khéo, kẻo Thập giá của Ðức Kitô ra hư không.
Vì chưng lời rao giảng về Thập giá là sự điên rồ đối với
những kẻ hư mất; nhưng đối với những người được cứu
độ là chúng ta, thì điều đó là sức mạnh của Thiên Chúa.
Vì như đã chép rằng: “Ta sẽ phá huỷ sự khôn ngoan của
những kẻ khôn ngoan, sẽ chê bỏ sự thông thái của
những người thông sáng. Người khôn ngoan ở đâu?
Người trí thức ở đâu? Người lý sự đời này ở đâu?” Nào
Thiên Chúa chẳng làm cho sự khôn ngoan của đời này
hoá ra điên rồ đó sao? Vì thế gian tự phụ là khôn,
không theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa mà nhận
biết Thiên Chúa, thì Thiên Chúa đã muốn dùng sự điên
rồ của lời rao giảng để cứu độ những kẻ tin. Vì chưng,
các người Do-thái đòi hỏi những dấu lạ, những người
Hy-lạp tìm kiếm sự khôn ngoan, còn chúng tôi, chúng

tôi rao giảng Chúa Kitô chịu đóng đinh trên thập giá,
một cớ vấp phạm cho người Do-thái, một sự điên rồ đối
với các người ngoại giáo. Nhưng đối với những người
được gọi, dầu là Do-thái hay Hy-lạp, thì Ngài là Chúa
Kitô, quyền năng của Thiên Chúa, và sự khôn ngoan
của Thiên Chúa, vì sự điên dại của Thiên Chúa thì vượt
hẳn sự khôn ngoan của loài người, và sự yếu đuối của
Thiên Chúa thì vượt hẳn sức mạnh của loài người.
Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM: Mt 10, 17-22
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mathew.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: “Các
con hãy coi chừng người đời, vì họ sẽ nộp các con cho
công nghị, và sẽ đánh đập các con nơi hội đường của
họ. Các con sẽ bị điệu đến nhà cầm quyền và vua chúa
vì Thầy, để làm chứng cho họ và cho dân ngoại được
biết. Nhưng khi người ta bắt nộp các con, thì các con
đừng lo nghĩ phải nói thế nào và nói gì. Vì trong giờ ấy
sẽ cho các con biết phải nói gì: vì chưng, không phải
chính các con nói, nhưng là Thánh Thần của Cha các
con nói trong các con. Anh sẽ nộp em, cha sẽ nộp con,
con cái sẽ chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải
chết. Vì danh Thầy, các con sẽ bị mọi người ghen ghét,
nhưng ai bền đỗ đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu độ”.
Đó là lời Chúa