BÀI ĐỌC 1: Is 55, 6-9
Trích sách Tiên tri Isaia.
Hãy tìm Chúa khi còn tìm được, hãy kêu cầu Người khi
Người còn ở gần. Kẻ gian ác, hãy bỏ đường lối mình, và kẻ
bất lương, hãy bỏ những tư tưởng mình, hãy trở về với
Chúa, thì Người sẽ thương xót; hãy trở về với Thiên Chúa
chúng ta, vì Chúa rộng lòng tha thứ. Vì tư tưởng Ta không
phải là tư tưởng các ngươi, và đường lối các ngươi không
phải là đường lối của Ta, Chúa phán như vậy. Như trời cao
hơn đất thế nào, thì đường lối Ta vượt trên đường lối các
ngươi, và tư tưởng Ta cũng vượt trên tư tưởng các ngươi thế
ấy.
Đó là lời Chúa.

BÀI ĐỌC II: Pl 1, 20c-24. 27a
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philipphê.
Anh em thân mến, dù tôi sống hay tôi chết, Đức Kitô sẽ
được vẻ vang trong thân xác tôi. Vì đối với tôi, sống là Đức
Kitô, còn chết là một mối lợi. Nhưng nếu sống trong xác
thịt này đem lại cho tôi kết quả trong việc làm, thì tôi không
biết phải chọn đàng nào. Tôi đang lúng túng trong hai điều
này: là ước ao chết để được ở với Đức Kitô thì tốt hơn bội
phần, nhưng cứ ở lại trong xác thịt thì cần thiết cho anh em.
Anh em hãy sống xứng đáng với Tin Mừng của Đức Kitô.
Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM: Mt Mt 20, 1-16a
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này
rằng: “Nước trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê
người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những
người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ
đến vườn của ông. Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có
những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng:
“Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho
các ngươi xứng đáng”. Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và
thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy. Đến khoảng giờ
thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo
họ rằng: “Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày
như thế?” Họ thưa rằng: “Vì không có ai thuê chúng tôi”.
Ông bảo họ rằng: “Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta”.
Đến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: “Hãy gọi
những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến
sau hết tới người đến trước hết.” Vậy những người làm từ
giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên
những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều
hơn, nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Đang khi
lãnh liền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: “Những người
đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó
nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao”? Chủ nhà
trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: “Này bạn, tôi không
làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với
tôi một đồng sao?” Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi
muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng
được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì
tôi nhân lành chăng? Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết,
và kẻ trước hết sẽ nên sau hết”. Đó là lời Chúa.