BÀI ĐỌC 1: 1 Sm 26, 2. 7-9. 12-13. 22-23
Trích sách Samuel quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, Saolê cùng với ba ngàn quân sĩ
tinh nhuệ của Israel kéo xuống hoang địa Ziphô để vây bắt
Đavít. Ban đêm Đavít và Abisai đến nơi quân sĩ (của vua)
đóng, và thấy Saolê đang nằm ngủ trong lều, cây giáo của
ông thì cắm xuống đất ở phía đầu. Abner và quân sĩ thì ngủ
chung quanh ông. Abisai liền nói với Đavít rằng: “Hôm nay,
Thiên Chúa đã trao kẻ thù trong tay ngài; vậy giờ đây xin
cho tôi lấy giáo đâm ông ấy một phát thâu xuống đất, không
cần đến phát thứ hai”. Nhưng Đavít nói với Abisai rằng:
“Chớ giết ngài, vì có ai đưa tay phạm đến Đấng Chúa xức
dầu mà vô tội đâu?” Rồi Đavít lấy cây giáo và bình nước ở
phía đầu của Saolê và cả hai ra đi. Không ai hay biết và
không ai thức dậy, nhưng mọi người vẫn ngủ, vì Chúa khiến
họ ngủ say. Đavít sang phía bên kia, đứng trên ngọn núi
đàng xa, đôi bên cách xa nhau. Ngài hô lên rằng: “Đây là
ngọn giáo của nhà vua, một trong các cận vệ của vua hãy
qua đây mà lấy, Chúa sẽ báo đáp cho mỗi người tuỳ theo sự
công minh và thành tín của họ, vì hôm nay Chúa trao đức
vua trong tay tôi mà tôi không nỡ ra tay giết đấng được
Chúa xức dầu”.
Đó là lời Chúa.
BÀI ĐỌC II: 1 Cr 15, 45-49
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu
Côrintô
Anh em thân mến, Ađam cũ là người có sự sống, còn
Ađam mới thì có thần trí ban sự sống. Những điều có trước,
không phải thuộc linh giới, mà là thuộc thể giới, rồi mới đến
cái thuộc về linh giới. Người thứ nhất bởi đất mà ra, thì
thuộc về địa giới, còn người thứ hai bởi trời mà đến, thì
thuộc thiên giới. Người thuộc địa giới đó thế nào, thì những
người khác thuộc địa giới cũng vậy; và người thuộc thiên
giới đó thế nào, thì những người khác thuộc thiên giới cũng
vậy. Bởi thế, như chúng ta đã mang hình ảnh của người
thuộc địa giới, thì chúng ta cũng sẽ mang hình ảnh người
thiên quốc như vậy.
Đó là lời Chúa.
PHÚC ÂM: : Lc 6, 27-38
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy
bảo các con đang nghe Thầy đây: Các con hãy yêu kẻ thù,
hãy làm ơn cho những kẻ ghét mình, hãy chúc phúc cho
những kẻ nguyền rủa mình, hãy cầu nguyện cho những kẻ
vu khống mình. Ai vả má con bên này, thì đưa cả má bên
kia; ai lột áo ngoài của con, thì con cũng đừng cản nó lấy áo
trong. Ai xin, thì con hãy cho và ai lấy gì của con, thì đừng
đòi lại. Các con muốn người ta làm điều gì cho các con, thì
hãy làm cho người ta như vậy. Nếu các con yêu những kẻ
yêu các con, thì còn ân nghĩa gì nữa? Vì cả những người tội
lỗi cũng yêu những ai yêu họ. Và nếu các con làm ơn cho
những kẻ làm ơn cho các con, thì còn ân nghĩa gì? Cả
những người tội lỗi cũng làm như vậy. Và nếu các con cho
ai vay mượn mà trông người ta trả lại, thì còn ân nghĩa gì?
Cả những người tội lỗi cũng cho những kẻ tội lỗi vay mượn
để rồi được trả lại sòng phẳng. Vậy các con hãy yêu kẻ thù,
hãy làm ơn, và cho vay mượn mà không trông báo đền.
Phần thưởng của các con bấy giờ sẽ lớn lao, và các con sẽ là
con cái Đấng Tối Cao, vì Người nhân hậu với những kẻ bội
bạc và những kẻ gian ác. Vậy các con hãy ở nhân từ như
Cha các con là Đấng nhân từ. Đừng xét đoán, thì các con sẽ
khỏi bị xét đoán; đừng kết án, thì các con khỏi bị kết án.
Hãy tha thứ, thì các con sẽ được tha thứ. Hãy cho, thì sẽ cho
lại các con; người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và
đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con đong đấu
nào, thì cũng sẽ được đong trả lại bằng đấu ấy”.
Đó là lời Chúa.