BÀI ĐỌC 1: Gs 5, 9a. 10-12
Trích sách Giosuê.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Giosuê rằng:
“Hôm nay, Ta đã cất sự dơ nhớp của Ai-cập khỏi các
ngươi!” Con cái Israel tạm trú tại Galgali và mừng Lễ
Vượt Qua vào ban chiều ngày mười bốn trong tháng, trên
cách đồng Giêricô. Ngày hôm sau Lễ Vượt Qua, họ ăn
các thức ăn địa phương, bánh không men và lúa mạch gặt
năm ấy. Từ khi họ ăn các thức ăn địa phương, thì không
có manna nữa. Và con cái Israel không còn ăn manna
nữa, nhưng họ ăn thổ sản năm đó của xứ Canaan. Đó là
lời Chúa.
BÀI ĐỌC II: : 2 Cr 5, 17-21
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín
hữu Côrintô.
Anh em thân mến, nếu ai ở trong Đức Kitô, thì người
đó sẽ là một thụ tạo mới, những gì là cũ đã qua đi: này
đây tất cả mọi sự đã trở thành mới. Vì mọi sự bởi Thiên
Chúa, Đấng đã nhờ Đức Kitô giao hoà chúng ta với
mình, và trao phó cho chúng tôi chức vụ giao hoà. Thật
vậy, Thiên Chúa là Đấng giao hoà thế gian với chính
mình Người trong Đức Kitô, nên không kể chi đến tội lỗi
của loài người, và đặt lên môi miệng chúng tôi lời giao
hoà. Nên chúng tôi là sứ giả thay mặt Đức Kitô, như
chính Chúa dùng chúng tôi mà khuyên bảo. Vì Đức Kitô,
chúng tôi van nài anh em hãy giao hoà với Thiên Chúa.
Đấng không hề biết tội, thì Thiên Chúa làm nên thân tội
vì chúng ta, để trong Ngài, chúng ta trở nên sự công
chính của Thiên Chúa. Đó là lời Chúa.
PHÚC ÂM: : Lc 15, 1-3. 11-32
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến
gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng; thấy vậy, những
người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón
tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng”.
Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: “Người kia có
hai con trai. Đứa em thưa với cha rằng: ‘Thưa cha, xin
cha cho con phần gia tài thuộc về con’. Người cha liền
chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt
tất cả của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ
phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của thì vừa
gặp nạn đói lớn trong miền đó, và nó bắt đầu cảm thấy
túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền,
người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những
đồ cặn bã heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai
cho. Bấy giờ nó hồi tâm lại và tự nhủ: ‘Biết bao người
làm công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi
ở đây phải chết đói. Tôi muốn ra đi trở về với cha tôi và
thưa người rằng: “Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và
đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa, xin
cha đối xử với con như một người làm công của cha” ‘.
Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa,
cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy
ra ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu… Người con
trai lúc đó thưa rằng: ‘Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời
và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa’.
Nhưng người cha bảo đầy tớ: ‘Mau mang áo đẹp nhất ra
đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và
xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để
chúng ta ăn mừng: vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã
mất, nay lại tìm thấy’. Và người ta bắt đầu ăn uống linh
đình. “Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến
nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy
tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: ‘Đó là em
cậu đã trở về, và cha cậu đã giết bê béo, vì thấy cậu ấy về
mạnh khoẻ’. Anh liền nổi giận và quyết định không vào
nhà. Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: ‘Cha coi,
đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một
điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê
nhỏ để ăn mừng với chúng bạn. Còn thằng con của cha
kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn đàng
điếm, nay trở về thì cha lại sai làm thịt bê béo ăn mừng
nó’. Nhưng người cha bảo: ‘Hỡi con, con luôn ở với cha,
và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và
vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại
tìm thấy’ “. Đó là lời Chúa.