BÀI ĐỌC 1: Lv 13, 1-2. 44-46
Trích sách Lêvi.
Chúa phán cùng Môsê và Aaron rằng: “Nếu người
nào thấy da thịt mình xuất hiện màu sắc khác thường,
hoặc mụn nhọt hay những vết bóng láng, đó là dấu
bệnh phong cùi, phải đem họ đến tư tế Aaron, hoặc đến
một vị nào trong các con trai của ông. “Vậy ai mắc
bệnh phong cùi, và tư tế ra lệnh phải ở riêng, thì phải
mặc áo rách, để đầu trần, lấy áo che miệng và la to
rằng mình mắc bệnh truyền nhiễm và ô uế. Bao lâu
người đó còn mắc bệnh phong cùi và ô uế, họ phải ở
riêng một mình ngoài trại”.
Đó là lời Chúa.
BÀI ĐỌC II: 1 Cr 10, 31 – 11, 1
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi
tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, dầu anh em ăn, dầu anh em
uống, dầu anh em làm việc gì khác, anh em hãy làm
mọi sự cho sáng danh Chúa. Anh em đừng nên cớ cho
người Do-thái, dân ngoại hay Hội thánh của Thiên
Chúa phải vấp phạm. Như tôi đây, tôi cố làm hài lòng
mọi người trong mọi sự, không tìm điều gì lợi ích cho
tôi, nhưng tìm điều lợi ích cho nhiều người, để họ được
cứu rỗi. Anh em hãy noi gương tôi, như tôi đã noi
gương Đức Kitô.
Đó là lời Chúa.
PHÚC ÂM: Mc 1, 40-45
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, có một người bệnh cùi đến van xin Chúa
Giêsu và quỳ xuống thưa Người rằng: “Nếu Ngài
muốn, Ngài có thể khiến tôi nên sạch”. Động lòng
thương, Chúa Giêsu giơ tay đặt trên người ấy và nói:
“Ta muốn, anh hãy khỏi bệnh”. Tức thì bệnh cùi biến
mất và người ấy được sạch. Nhưng Người nghiêm nghị
bảo anh đi ngay và dặn rằng: “Anh hãy ý tứ đừng nói
cho ai biết, một hãy đi trình diện cùng trưởng tế và
dâng của lễ theo luật Môsê để minh chứng mình đã
được khỏi bệnh”. Nhưng đi khỏi, người ấy liền cao rao
và loan truyền tin đó, nên Chúa Giêsu không thể công
khai vào thành nào được. Người dừng lại ở ngoài
thành, trong những nơi vắng vẻ, và người ta từ khắp
nơi tuôn đến cùng Người.
Đó là lời Chúa.